Có phải là yêu???

 

Mỗi khi tình cờ gặp mặt
Sao tim ta đập rộn ràng
Lòng thì chỉ muốn hát vang
Sao nói ra lời lại khó

Thoảng nghe tiếng cười trong gió
Tự dưng má lại đỏ bừng
Đã nhủ rằng đấy người dưng
Cớ sao thấy lòng hồi hộp

Đọc một dòng tin nhắn vội
Chẳng gì cũng muốn hét lên
Đang ngồi một chỗ lặng yên
Cũng mỉm cười duyên khi nhớ

Ừ thì ta ngốc vậy đó
Khi toàn những chuyện không đâu
Để cứ tự hỏi một câu
Có phải là yêu, có phải…???

 

Giữa muôn vạn người trên thế gian, tớ và cậu lại có thể gặp nhau, nói chuyện cùng nhau, đi cùng nhau một chặng đường, âu cũng là duyên phận phải tu từ nghìn kiếp trước mới được…
Không ảo tưởng tương lai, cũng không hoài vọng quá khứ, chỉ mong trân trọng những giây phút hiện tại mà tớ và cậu đang cùng trải qua!
Hạnh phúc, đơn giản chỉ là biết đâu đó, vẫn luôn có một người nhớ đến ta!!!

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *