Hoa tương tư (phần 2)

Tháng 5 rồi, nắng rực rỡ muôn nơi
Hoa tương tư lại cựa mình lên tiếng
Từng chùm nhỏ như nắng vàng rơi xuống
Nhẹ xoay mình theo gió giữa không trung

Nỗi lòng này, tương tư, anh biết không
Đã lặng thầm trải dài qua năm tháng
Nhớ thương người mà tại sao không dám
Một lần thôi, bày tỏ, thỏa mong chờ

Tương tư này, ôm những giấc mơ
Bóng hình ấy, tiếng cười, giọng nói
Là những phút thần người mong mỏi
Ai vô tình dạo bước qua thôi.

Tương tư này thả cùng gió giữa trời
Sáng lên đi những lời hy vọng
Dù chỉ là một mình trông ngóng
Cũng có thêm sức mạnh trên đường dài.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *